Nguyên Thạch

Thu






Chiều mùa thu nơi đây buồn da diết
Gió nhẹ đưa từng chiếc lá vàng rơi
Góc rừng phong gã lầm lũi cuộc đời
Mang tâm tưởng, niềm chơi vơi nhân thế
 
Có những lúc gã trầm ngâm rơi lệ
Hiện hữu chi nơi bể khổ cuộc đời
80 năm, dù ngắn ngủi một cuộc chơi
Nhưng cũng đủ niềm chơi vơi bất tận.
 
Lá vàng úa cố bám cành vương vấn
Nhựa cạn khô rồi cũng phải lìa cành
Phận con người cũng như lá mong manh
Thu ảm đạm cũng lìa cành miên viễn.
 
Mùa thu nay, gã làm người đưa tiễn
Mùa thu sau, ai tiễn gã ra đi?
Ai nhớ thương?
Ai còn nhớ những gì?
Tên lãng tử chuyến phân ly biền biệt.
 
Mây thu tím trĩu buồn da diết
Dài nét nhìn, đôi mắt biết dõi xa
Bóng hoàng hôn theo nắng tắt chiều tà
Đời rồi cũng sẽ như chiếc vàng rơi rụng.
 

Nguyên Thạch

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 8 tháng 12 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "Thu"